Ảnh đại diện của truyện Thiên Kim Nhà Tướng

Thiên Kim Nhà Tướng

Tác giả:
Thể loại:
Dịch giả:
Đã full
4 chương
Đọc từ đầu
Văn án

Tối hôm đó, tôi cố tình không uống ly sữa ấm mà người chồng thiếu tướng của tôi đưa cho.

Đến nửa đêm, chiếc giường bỗng nhiên chấn động dữ dội.

Ngay sau đó, vang lên tiếng nức nở của cô sinh viên nghèo mà tôi từng bảo trợ, xen lẫn là tiếng rên rỉ trầm đục của người đàn ông.

“Thường ngày không phải lớn tiếng lắm sao?”

“Sao hôm nay lại thùy mị thế?”

Giây tiếp theo, người đàn ông tăng thêm lực, những c/ú va chạm khiến ván giường phát ra âm thanh chói tai, không hề kiêng dè.

Tôi nhắm mắt lại.

Chỉ cảm thấy lạnh buốt tận xương tủy, nhưng không có ý định quấy rầy họ.

Việc tôi phát hiện ra mối quan hệ này, là do tôi đã ngủ quên trong văn phòng của Lục Tranh Niên.

Khi tỉnh lại, tôi phát hiện trên mặt mình bị đóng một con dấu màu xanh đậm, cực kỳ chói mắt.

【Tư chất Chó nghiệp vụ, Hạng A.】

Lâm Vi – trợ lý văn phòng của Lục Tranh Niên – đang cầm con dấu chó nghiệp vụ, nhếch mép khiêu khích nhìn tôi.

“Thiên kim nhà tướng như chị Thẩm đây”

“Cứ ở nhà trồng hoa nuôi cỏ là được rồi, đừng đến khu quân sự quấy rầy công việc của chúng tôi, có được không?”

Tôi lập tức đập vỡ chiếc cốc trong tay.

Mảnh sứ vỡ bắn về phía Lâm Vi như mưa.

Khoảnh khắc cô ta kinh hãi kêu lên, Lục Tranh Niên đã sải bước xông vào, chắn chặt phía sau lưng cô ấy.

Anh cau mày nhìn tôi, giọng nói đầy vẻ mất kiên nhẫn:

“Tiểu Vi còn nhỏ, không hiểu chuyện, chỉ đùa với em thôi.”

“Sao em phải nổi cơn tam bành lớn đến vậy?”

Ánh mắt tôi dừng lại ở cổ áo quân phục của anh ta chưa cài chặt.

Trong hõm xương quai xanh, một vệt đỏ nhạt mơ hồ hiện ra.

Mà anh đã dẫn đội tập huấn suốt một tuần, không hề về nhà.

Lâm Vi thò nửa khuôn mặt ra từ phía sau anh ta, lè lưỡi, giọng điệu tinh nghịch:

“Anh Tranh Niên sợ em làm việc buồn chán”

“Nên đặc biệt phê duyệt cho em mấy con dấu cũ để giải khuây.”

“Em chỉ đùa với chị Thẩm thôi mà”

“Chị sẽ không nhỏ mọn đến thế đâu nhỉ?”