888 Vạn Không Dễ Lấy

Tôi trúng giải đặc biệt tám triệu tám trăm tám mươi tám nghìn, vậy mà trung tâm xổ số lại từ chối trả thưởng.

“Hàng giả, máy quét không nhận ra.”

Tôi ngây người: “Không thể nào! Hôm qua tôi mới mua, tận mắt nhìn nó được in ra từ máy, sao có thể là giả?”

Nhân viên tỏ vẻ chán ghét: “Đừng diễn nữa, giả hay không tự cô không biết chắc à? Tới trung tâm xổ số lừa tiền, muốn tiền đến phát điên rồi đúng không.”

Một dự cảm chẳng lành ập đến, tim tôi đập thình thịch.

“Nếu không đổi thưởng được thì trả lại vé cho tôi.”

Nhân viên bật cười khinh miệt: “Trả cho cô để cô mang sang chỗ khác đi lừa tiếp á? Đừng mơ. Vé giả thì bị tịch thu, cô còn gây rối nữa tôi báo công an đấy.”

Nói rồi, cô ta gọi bảo vệ tới đuổi tôi ra ngoài.

Tim tôi đập nhanh đến mức như muốn nổ tung, vậy mà tôi lại mỉm cười.

Cô ta không biết, tôi mắc chứng hoang tưởng bị hại mức độ nặng.

Tình huống thế này, tôi đã diễn tập trong đầu ba trăm lần rồi.

Tay của bảo vệ còn chưa chạm vào vai tôi, tôi đã thuận thế ngã xuống đất rồi.

Sàn nhà rất lạnh, vừa hay làm dịu cái trán đang nóng bừng của tôi.

Tên tôi là Triệu Cẩn Thận, đúng như cái tên, sự cẩn thận đã khắc vào tận xương tủy của tôi.

Trước khi ra khỏi cửa, tôi phải kiểm tra van gas ba lần, dù đèn xanh khi qua đường tôi cũng phải nhìn trái phải bốn lượt xem có xe tải mất kiểm soát lao tới không.

Tối qua, ngay khoảnh khắc tra ra số trúng thưởng, tôi khóa mình trong nhà vệ sinh, mở máy tính tạo một tệp mới — “Báo cáo đánh giá rủi ro và phương án ứng đối sau khi trúng 8 triệu 880 nghìn”.

Nhánh một: Bị họ hàng mượn tiền rồi bùng.

Nhánh hai: Trên đường đi nhận thưởng gặp tai nạn xe cộ.

Nhánh ba: Trung tâm xổ số giở trò quỵt tiền.

Nhánh bốn: Bị bắt cóc, xé vé.

Đọc tiếp

Vé Máy Bay Định Mệnh

Tôi đã bán căn nhà của mình, chuẩn bị sang Canada nương nhờ con gái.

Ngày cuối cùng trước khi đi, dì Lý ở tầng dưới nhờ tôi giúp khiêng bao gạo 30 cân vừa mới mua lên lầu.

Tôi thở hổn hển đưa đến tận cửa nhà bà, đúng lúc con dâu bà tan làm về.

Cô ấy nhìn thấy tôi thì khựng lại, sau đó kéo tôi ra một bên, nhét vào tay tôi một mảnh giấy, thần sắc hoảng hốt giục tôi mau rời đi.

Tôi nghi hoặc mở tờ giấy ra, bên trong chỉ có một dòng chữ:

“Con gái bác đã mất trong ta/ i n/ ạ/n xe tháng trước, người gọi điện cho bác là kẻ mạo danh!”

Một cơn lạnh lẽo xộc thẳng lên từ lòng bàn chân, vé máy bay trong tay phút chốc cũng trở nên lạnh buốt.

Đọc tiếp

Bước Ra Từ Bóng Tối Của Nhị Thiếu

Tôi và em gái là hai vị hôn thê được “ông trùm” Cảng Thành nuôi dưỡng từ nhỏ, để dành cho hai người con trai của ông ta.

Tôi được gả cho nhị thiếu gia – một người nổi tiếng ôn hòa, điềm đạm. Còn em gái tôi, Tạ Ngọc, lại rơi vào tay đại thiếu gia – kẻ nổi danh hung hăng, phóng túng.

Bên nhau 20 năm, tôi đã thay nhị thiếu chắn 19 lần hiểm nguy cận kề cái c/h/ế/t, còn những vết thương lặt vặt thì không đếm xuể. Dù là đâm đầu vào chỗ c/h/ế/t, chỉ cần anh nói một câu, tôi cũng không do dự mà lao lên.

Anh yêu sự trung thành của tôi, nhưng chưa bao giờ cho phép tôi hầu hạ thân cận. Tôi cứ nghĩ anh ghét bỏ những vết sẹo trên người mình, nên cũng chẳng dám vượt giới hạn.

Một vụ tai nạn giao thông bất ngờ xảy ra, đại thiếu gia c/h/ế/t cháy trong biển lửa.

Đêm hôm đó, tôi đến giữ linh cữu. Chính tại linh đường, tôi tận mắt nhìn thấy nhị thiếu ôm lấy em gái tôi – người đầy thương tích – cúi đầu hôn lên từng vết sẹo trên da cô ấy với ánh mắt thành kính tột cùng.

“Những năm qua vất vả cho em rồi. Cuối cùng anh cũng có thể đường hoàng ở bên em.”

Thì ra, người mà anh một mực giữ gìn, nâng niu lại là em gái tôi.

Đêm ấy, anh nhìn tôi, lạnh lùng nói: “Ngọc Nhi đã bị anh cả hành hạ nhiều năm như vậy, sao có thể để cô ấy thủ tiết cho anh cả nữa chứ? Em làm được mà. Nhiệm vụ này đâu có khó như những lần suýt c/h/ế/t trước kia, đúng không?”

Tôi gật đầu. Xem như đây là lần cuối cùng tôi bán mạng cho anh.

Nhưng tôi không ngờ, đến ngày thứ hai vừa mới thành “góa phụ”, đại thiếu gia lại sống sờ sờ quay về.

Đọc tiếp

Em Tỏa Sáng Như Những Vì Sao

Trong một chương trình, MC đã hỏi ảnh đế nguyện vọng của anh là gì?

Giang Mộ: "Hy vọng năm nay sẽ được công khai."

Bông hoa nhỏ trà xanh bám gót, ám chỉ rằng người Giang Mộ đang nhắc đến chính là cô ta.

Kết quả là trong giờ giải lao, Giang Mộ quên tắt micro và giọng nói cầu xin công khai đã khiến tất cả cư dân mạng bùng nổ.

Giang Mộ: “Chúng ta đã ở bên nhau được hai năm rồi, em còn chưa chịu công khai anh sao?”

“Hay là bởi vì chúng ta là liên hôn gia tộc nên em không coi trọng anh đúng không?”

Hot search lập tức bùng nổ vào đêm đó.

Đọc tiếp

Bức Thư Thứ 99

Mỗi lần chồng tôi đến chăm cô bạn thanh mai, tôi lại đốt đi một bức thư tình anh ta từng viết cho tôi.

Đến nay, tôi đã đốt đến bức thứ 99.

“Thiên Thiên sợ bóng tối, bên cạnh không thể không có người. Em lại đang mang thai, kiêng chuyện vợ chồng, anh sẽ về sớm vào sáng mai thôi.”

Tôi bình tĩnh lấy kết quả khám thai ra.

Anh ta bận đến thăm cô bạn thanh mai, ký tên mà chẳng buồn nhìn xem đó là gì, rồi dịu dàng dỗ dành tôi:

“Đợi Thiên Thiên ra viện, anh sẽ đi khám cùng em, được không?”

Tôi nhìn vào mắt anh ta, ngoan ngoãn gật đầu đồng ý.

Tôi không nói cho anh ta biết, tờ giấy kia thực ra là giấy chứng nhận sẩy thai.

Và thứ anh ta vừa ký… là đơn ly hôn.

Đọc tiếp

Anh Vì Cô Ấy Bỏ Rơi Tôi

Trong lễ cưới của tôi và Lục Tuấn Xuyên, đội trưởng Đội Đặc nhiệm, Lâm Vãn cũng là tình nhân bí mật của anh ấy đột nhiên chuyển dạ.

Anh lập tức đứng dậy, vơ lấy áo khoác quân phục định lao ra ngoài.

“Tri Dao, Lâm Vãn không ổn rồi, anh phải đi ngay.” Giọng anh gấp gáp, ánh mắt nhìn tôi không hề có nửa phần hối lỗi.

Cả hội trường im lặng, các lãnh đạo quân khu có mặt đều lộ vẻ không vui nhìn lên lễ đài.

“Lục Tuấn Xuyên, Lâm Vãn là ai tôi không quan tâm.”

Giọng tôi rõ ràng và bình tĩnh, “Nhưng hôm nay không chỉ là đám cưới của chúng ta, mà còn là sự liên minh giữa gia đình họ Lục và họ Sở. Anh rời khỏi đây vì một người phụ nữ, là muốn hủy hoại tình nghĩa giữa hai nhà hay sao?”

Lục Tuấn Xuyên sững sờ, rõ ràng không ngờ tôi lại chất vấn anh ấy trước mặt mọi người.

Những lời bàn tán phía dưới càng lúc càng lớn hơn.

“Cô Sở thật đáng thương, đến ngay trong đám cưới mới biết chồng mình có người bên ngoài…”

“Nghe nói là thành viên đoàn văn công, đã mang thai con của đội trưởng Lục…”

Đọc tiếp

Định Mệnh Sau 7 Năm

Đang chạy bộ đêm, tôi bất ngờ nhận được điện thoại từ bạn trai là nam thần khoa Y.

Tôi thở dốc vì mệt: “Có… có chuyện gì không?”

Người đàn ông ở đầu bên kia khựng lại, giọng nói nghẹn ngào: “Xin lỗi, đã làm phiền hai người rồi.”

Sau đó, không đợi tôi kịp nói gì, anh ấy giận dữ cúp điện thoại, chặn hết mọi cách liên lạc của tôi.

Chúng tôi cứ thế cắt đứt liên lạc và chia tay.

Cho đến bảy năm sau.

Tôi bị gia đình chú rể đánh vào viện vì không đồng ý trang điểm cho cô dâu trong đám cưới ma.

Tình cờ anh ấy chính là bác sĩ giám định thương tích cho tôi.

Đọc tiếp

Âm Mưu Sau Tiếng Gọi Ba

Nửa đêm dỗ con ngủ xong, tôi cầm điện thoại lên thì phát hiện trợ lý nhỏ của chồng đã gọi cho tôi hơn 99+ cuộc.

Vừa bắt máy, cô ta lập tức gào vào mặt tôi:

“Thẩm Linh Tinh, cô không có bản lĩnh thì ở nhà ngoan ngoãn chăm con đi, đừng kéo theo con gái cô đến làm phiền Tổng giám đốc Lục!”

“Tổng giám đốc Lục suốt ngày chạy đôn chạy đáo, chưa từng được ngủ yên một đêm, còn cô ở nhà ăn sung mặc sướng, đã bao giờ nghĩ đến công sức anh ấy bỏ ra để ký được hợp đồng với khách chưa?!”

Tôi vội mở video cô ta gửi đến.

Trong video, con gái năm tuổi của tôi – Tinh Tinh – lén vào công ty, ôm bài kiểm tra điểm tuyệt đối chạy đến gọi chồng tôi một tiếng: “Ba ơi!”

Tôi cau mày lại.

“Con bé nhớ ba, không cố ý làm phiền đâu. Ngày mai tôi sẽ đưa bé đến xin lỗi khách hàng.”

Nhưng Chu Hạ chẳng hề nghe lọt tai:

“Ngỗ nghịch, bướng bỉnh! Cô có biết chỉ vì tiếng ‘ba’ đó, khách hàng lập tức hủy đơn hàng 50 triệu không?! Tổng giám đốc Lục bao nhiêu công sức xã giao trong nửa năm qua đều đổ sông đổ biển!”

“Lời xin lỗi của cô có đáng giá 50 triệu không? Không đưa con bé đến trường dạy nghiêm lễ nghi tử tế, sau này mà gây chuyện nữa thì hối cũng không kịp!”

Tôi nghe mà bật cười lạnh.

Chỉ vì con tôi gọi một tiếng “ba” mà tổn thất 50 triệu?

Cái trách nhiệm này, con tôi không gánh nổi đâu!

50 triệu tôi có. Còn xem bọn họ có gan đến lấy không!

Đọc tiếp

Truyện Mới

Xem thêm